Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

Bàng hoàng nhật ký ‘chiều quý bà’ của trai quê lên phố lập nghiệp

Số phận “đẩy đưa” biến Minh từ chàng trai quê chân chất trở nên sành điệu và thời thượng. Gã thừa nhận, thứ phù phiếm mình có được là nhờ những đêm “lao lực” chiều những quý bà khát tình…
“Cái bẫy ngọt ngào”
Lần đầu gặp Minh, 25 tuổi, “con cưng” của một quý bà lắm tiền nhưng thiếu tình. Minh cao ráo, gương mặt điển trai, cộng thêm vẻ ngoài thời thượng. Chẳng thế mà các quý bà bảo Minh có “ma lực” cứ gặp là như thỏi nam châm muốn “hút” vào.
Không vòng vo, Minh có vẻ rất thật, tâm sự: “Lỡ nhúng chàm thì theo thôi. Giờ bỏ cái “nghề” này cũng khó. Đã có lần tôi bỏ đi, xin làm bảo vệ cho một công ty bên Q.4. Ai dè, chủ công ty là bạn đối tác với một người phụ nữ tôi từng cặp kè trước đó. Vài lời ngọt nhạt, tôi lại quay về với thân phận một trai bao”.
Theo lời kể, gã quê ở Bắc Ninh. Nhà nghèo, học chưa hết lớp 9 đã phải bỏ ngang để tự kiếm sống. Đu theo chuyến xe bắc-nam, gã dạt vào Sài Gòn với ý chí “sự nghiệp chưa thành quyết không về”.
Lang thang nửa ngày trời, Minh mới xin được chân giữ xe cho một quán bar ở quận 1. “Công việc đối với tôi không có gì nặng nhọc. Ngược lại, khách đến bar chủ yếu phụ nữ trung niên có tiền, nên mỗi lần dắt xe tôi được bo rất khá”, Minh kể.
Dần dà, Minh còn được đàn anh làm việc tại quán bar chỉ cho vài mánh lới bỏ túi, như khi dắt xe nhất là phụ nữ thì “nịnh bợ” vài câu thôi đã có tiền. Việc nhàn, nhẹ mà lương khá nên Minh càng hăng hái.


Các quý bà sẵn sàng "chi bạo" để sở hữu trai tân (ảnh minh họa)
Minh không ngờ rằng, việc làm ga lăng mỗi lần giao nhận xe cho khách đã lọt vào “mắt xanh” của quý bà L.M. Đáp lại cái liếc mắt đưa tình đầy ẩn ý của quý bà, Minh gật đầu đồng ý một chuyến “đi giữ xe” cho bà M. ở biển Vũng Tàu.
Theo như lời Minh kể, sau chuyến đi “định mệnh” đó, gã trở thành trai bao. “Bà M. mới hơn 40 tuổi, chồng lại “yếu” khoản đó nên nhu cầu tình cảm cao lắm. Bà ấy bảo, nếu tôi chấp nhận muốn mua thứ gì sẽ có ngay”.
Đúng như lời hứa, sau đêm đầu tiên bị bà M. “bóc bánh” trai tân, Minh lột xác thành “trai bao” chính hiệu. Từ điện thoại xịn, xe xịn, quần áo đắt tiền, những chuyến du lịch xa… cứ Minh muốn là có.
Để gia nhập giới trai bao, Minh còn chịu chơi chi khoản tiền không nhỏ để đi học nhảy đầm. Đêm đến Minh khoác lên bộ vest thời thượng, lịch lãm, tóc vuốt keo bóng lộn lên bar để cặp kè với bà M.
Gã trai mới lớn như Minh nhanh chóng ngã vào “cái bẫy ngọt ngào” đổi tiền lấy tình.
Nhật ký tình sử … "trai bao"
Tôi bất ngờ khi Minh tiết lộ, điều mà có lẽ hiếm “trai bao”nào làm. Bởi lẽ, sau mỗi đêm vắt kiệt sức cung phụng quý bà, sáng ra “phi công trẻ” lại lao vào thú vui khác để thỏa mãn nhu cầu ăn chơi, hoặc để khỏa lấp đi sự day dứt tâm can vì cái nghề nhơ nhớp.
Riêng Minh, ngay đêm đầu tiên mất đi “đời” trai tân với bà M., Minh viết … nhật ký. Không đợi tôi thắc mắc, Minh lí giải : “Cũng chẳng để làm gì, chỉ là nhắc cái lần đầu khi vừa mới đặt chân vào nghề”.
“Ngày tháng năm… Bà M. kể lể rất nhiều về hoàn cảnh gia đình. Bà không yêu chồng nhưng không thể tiến hành ly hôn. Hôm nào đi chơi, bà cũng bo rất nhiều…”. Một đoạn trong nhật ký của Minh.
Để thõa mãn sự thèm thuồng dục vọng của mình, quý bà M. đã kể lể than khổ trời đất với gã trai mới lớn nghèo khó như Minh. Trước lời tâm sự “chân thành” của quý bà, Minh mủi lòng. Chàng trai trong sáng từ quê lên phố “lập nghiệp” mới bước chân vào đời đã đổ gục hoàn toàn trước người đàn bà từng trải.
“Ngày … tháng … năm, nửa đêm bà M. gọi điện, chồng đi công tác và thấy “nhớ” mình. Không đi không được, tiền thì đã nhận và tiêu hết sạch rồi …
Ngày … tháng … năm, bà M bảo dạo này chán, buồn nên hẹn ngày mai đi Đà Lạt cùng với 2 người bạn của bà để đổi gió. Bà muốn mình phải đi cùng.
… Một mình mình “phục vụ” 3 bà một đêm”.
Và sau cái đêm đi Đà Lạt, một mình phục vụ 3 quý bà “khát tình” đã khiến Minh kiệt sức. Ngay sáng hôm sau, gã vội vã bắt chuyến xe đò ngược về Sài Gòn mà không có lấy một lời chào với “người tình” quý bà.
Minh ám ảnh với đêm Đà Lạt "phục vụ" 3 quý bà (Ảnh minh họa)
Minh thổ lộ, sau lần đó, Minh quyết chí bỏ nghề làm “trai bao” và xin đi làm bảo vệ cho một công ty bên Q.4. Nhưng quả là trái đất này tròn. Chủ công ty nơi Minh làm việc là bạn đối tác làm ăn với bà M. Trong một lần đứng ra mở cửa xe cho khách tới công ty, Minh rụng rời tay chân khi người bước ra là bà M.
Minh với bà M. chẳng khác nào “Như lá trà tươi non, gặp nước vừa đun sôi”. Ma lực của đồng tiền lại một lần nữa khiến Minh nhắm mắt đưa chân phục vụ bà M.
Quay lại cặp kè với “người tình quý bà”, nhiều đêm Minh cứ phải gồng mình để chiều chuộng “nhu cầu” cao của bà M.
Cầm đồng tiền nhơ nhớp trong tay, Minh mới thấy sự nhục nhã, cay đắng. Thế nhưng, gã mặc nhiên thừa nhận … đâm lao phải theo lao.
Nhấp vội ngụm cà phê đen đặc đắng khàn cổ họng, Minh bảo: “Thôi vui được ngày nào hay ngày đó”. Nói đoạn, Minh vội chào tạm biệt tôi sau khi nhận cuộc gọi đầu dây bên kia của bà M. “Cưng ở đâu tới đón chị nhé. Hôm nay lão chồng chị lại đi công tác…”.
Đổi tình lấy tiền. Thứ mà Minh và nhiều “phi công trẻ” có được sau mỗi đêm muộn cung phụng quý bà rốt cuộc cũng chỉ là phù phiếm. Nhắm mắt đưa chân, tuổi trẻ của những “trai bao” liệu bao giờ mới thôi trượt dài trên con đường nhơ nhớp và tội lỗi!?
Đông Tuyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét