Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017

Khó "lên đỉnh" vì chồng vô tâm

Chuyện chăn gối vợ chồng đôi khi không phải là do anh dở hay chị dở, mà do một trong hai người chưa nỗ lực hết mình để tìm được tiếng nói chung với người kia.
Bởi thế mới có nhiều người vội vã buông tay, đi tìm thú vui bên ngoài để bù đắp. Thật đáng tiếc nếu để “chuyện khó nói” biến thành “câm lặng”. Chuyện khó nói, nếu không thể nói thì nên nhờ người khác nói hộ, đó cũng là một cách làm khéo léo để đạt được kết quả tốt.
 
kho-quotlen-dinhquot-vi-chong-vo-tam-giadinhvietnam.com 1

Lấy nhau đã 5 năm rồi, nhưng số lần “chạm chân tới đỉnh” của tôi chỉ đếm được có 2 lần. Chồng tôi vốn rất phong độ trong chuyện ấy, nhưng anh ta vô cùng ích kỷ. Trong suốt cả cuộc yêu, anh ta rất chịu khó sáng tạo trên cơ thể vợ, bất kể tư thế nào khiến anh ta đạt được sự hưng phấn và khoái cảm, nhưng không hề để ý đến cảm xúc của tôi.

Ban đầu vì nể chồng nên tôi cũng hùa theo và giả vờ lên đỉnh, nhưng chuyện đó cứ kéo dài mãi nên tôi không thể giả vờ được nữa, thường nằm yên cho anh ta đạo diễn. Tôi thường xuyên nghĩ cách “trốn yêu” để không bị chồng dày vò cả tiếng đồng hồ trong sự ấm ức, mệt mỏi. Cho đến khi thấy không khí gia đình có vẻ căng thẳng, tôi mới đành chiều chồng.
Có một điều rất lạ là kể từ khi lấy nhau đến giờ, anh ta chưa lần nào hỏi tôi lấy một câu, rằng em có thích không? Có thỏa mãn không? Hoặc em muốn yêu thế nào, kiểu này hay kiểu khác? Dường như anh ta tự tin vào khả năng sáng tạo của bản thân đến mức mặc định là tôi sung sướng tột đỉnh. Chính sự tin tin này khiến tôi bao lần mở miệng định nói thẳng ra lại phải ngậm lại, vì biết đâu anh ta chẳng tin tôi, lại còn tự ái nữa thì sao?
Tôi gọi điện đến một bác sỹ tâm lý để hỏi cách xử lý vấn đề này, vị bác sỹ khuyên tôi nên thẳng thắn trao đổi với anh ta. Rốt cuộc tôi vừa mới mở lời, anh ta đã cười khì khì rồi bảo: “Em đùa à, anh mà không đỉnh thì thằng nào đỉnh hơn anh?”. Câu nói ấy khiến tôi cứng họng. Với tính cách của anh ta, tôi có nói thêm nữa chắc chắn anh ta cho rằng tôi đã từng nếm trải ở bên ngoài nên mới có sự so sánh.
 
kho-quotlen-dinhquot-vi-chong-vo-tam-giadinhvietnam.com 2

Cách này không ổn, cách kia không xong, vị bác sỹ kia hẹn gặp để trao đổi. Cũng may, chị là một bác sỹ tâm lý có tâm. Theo kịch bản của chị, tôi mời chị về nhà tôi chơi, ăn cơm thường xuyên như một người bạn thân thiết. Cho đến khi tôi kiếm cớ đi ra ngoài có việc, để chị ở nhà trò chuyện với chồng tôi. Không biết chị làm cách gì mà ngay cái đêm hôm ấy, anh ta mở miệng hỏi tôi một câu: “Bấy lâu nay em có lên đỉnh không?”.

Tôi trả lời thật lòng là không. Tôi cũng khá run vì có thể tình huống sẽ xoay chuyển theo chiều hướng xấu. Nhưng anh ta gật gật đầu rồi nói: “Ừ, có lẽ thế thật, vì trông da mặt em không được hồng hào, mắt em lại thâm quầng, cộng với tính tình hơi bẳn. Chị Khánh đúng là thầy bói thật”.
Tôi cố nhịn cười. Hóa ra chị ấy đã vờ “bắt bệnh” của tôi qua sắc diện để nói chuyện tế nhị đó với anh ta. Cuối cùng anh ta nói: “Từ hôm nay, em thích thế nào thì cứ bảo anh, anh mà không chiều được vợ thì trên đời này thằng nào chiều được”. Nghe khí khái của anh ta, tôi cũng cảm thấy ấm lòng.
Công cuộc “cải thiện” bắt đầu từ hôm ấy….
Quỳnh Nga
Bạn có thể xem thêm: 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét